
Tôi là tác giả của bài viết “Với tôi, lương bao lăm cũng sống được” đăng trên VnExpress.net tháng 9 năm ngoái. Sau đúng một năm, tôi rất vui được tiếp tục san sớt với người dùng về những gì tôi đã trải qua khi chỉ sống với 10% lương.
Tôi học lập trình, mở đầu đi làm từ năm thứ 4 (2011). Lúc mới đi khiến, lương tôi chỉ 3, 4 triệu, đến bốn tuần 7/2015, lương lên 14 triệu/bốn tuần. 04 tuần 8 năm rồi, tôi tìm một miếng đất ở ngoại ô TP HCM khi trong tay chỉ có 50 triệu. Sau khi trả tiền đợt trước tiên, tôi còn dư 5 triệu. Với mức lương 14 triệu/bốn tuần, mỗi tháng tôi phải dành ra hơn 12,5 triệu để trả góp tiền sắm đất, bởi vậy số tiền còn lại để mục tiêu của tôi chỉ còn khoảng 1,5 triệu.
Với 1,5 triệu dư từ lương hàng 04 tuần + 5 triệu tiền có sẵn trong account, tôi đã vạch ra chiến lược chi tiêu trong vòng một năm, chi tiết như sau:
- Tiền thuê nhà: 800.000 đồng.
- Tiền điện, nước, internet: 150.000-200.000 đồng.
- Thưởng thức: 800.000 - 1 triệu đồng: Tôi không ăn sáng, dành dụm tối đa khi ăn trưa và ăn tối (tổng cộng khoảng 40.000 đồng), tăng mạnh ăn mì ăn liền, từ bỏ ăn nhậu, cà phê.
- Sở thích: Không tốn đồng nào vì tạm bợ gác thú vui ngao du, thay xem phim ngoài rạp bằng xem phim tại nhà, trong khoảng bỏ bơi lội, thay vào đó là chạy bộ, đạp xe.
- Chuyển động: 100.000 đồng: Hạn dè bỉu đi xe máy, đi xe đạp thường xuyên hơn.
- Hiếu hỷ: Chưa có nên chưa tính đến.
Với chiến lược chi phí tương tự, mỗi tháng tôi sẽ tiêu 2 - 2,2 triệu tiền việt. Tôi tự tin sẽ sống tới Tết, lúc đó tôi sẽ có thêm khoản thưởng Tết.
Thế nhưng cuộc sống không như bản thân mình tính. Tôi mở màn có những chi phí ngoài dự trù kể trong khoảng cuối 04 tuần 9. Trước tiên, tôi đi sửa laptop giúp bà chị cùng phòng trọ, sau khi sửa xong, điện thoại nảy sinh những bệnh khác. Tôi là người lãnh trọn, đành cắn răng tậu lại điện thoại hư với giá 2 triệu. Một số tuần sau, chiếc máy tính để bàn của bà chủ nhà trọ bị hư và bà muốn tôi bán giùm. Tình thực, máy để bàn cũ bán chỉ được vài trăm ngàn nhưng vì thủy chung với mái ấm họ, tôi nói có người muốn tìm giá 1,5 triệu. Vậy là thốt nhiên tôi mất 3,5 triệu. Tới cuối 04 tuần 10/2015, số tiền dư 5 triệu trước đây chỉ còn 500.000 đồng.
chậm triển khai cũng là thời gian tôi rơi vào khủng hoảng. Tôi hay cáu gắt, dễ nổi xung, đầu óc lúc nào cũng nghĩ suy đến việc dành dụm tiền. Nhưng cũng lúc đó, tôi trông thấy trong công cuộc xoay sở cuộc sống với số tiền ít ỏi, tôi chỉ mới giảm chi mà chưa chú tâm việc tăng thu nhập. Tôi khởi đầu nghĩ suy khiến cho thế nào để kiếm được tiền.
Trong lúc chán nản, tôi vô tình đọc được câu: "Bạn không nên không lấy phí những gì mà bạn giỏi". Tôi bắt tay vào việc kiếm tiền dựa trên công việc lập trình, kiếm được làm website, viết các Áp dụng. Từ bốn tuần 11/2015, tôi kiếm thêm được ít tiền trong khoảng những công trình làm thêm đó, thu nhập tăng khoảng 2-4 triệu/bốn tuần - số tiền đủ để tôi vượt lên khủng hoảng cũng như trang trải cuộc sống và các chi phí phát sinh như đám cưới, sinh nhật...
Khi kiếm được tiền làm cho thêm, tôi thay đổi kế hoạch chi tiêu như giảm ăn mì tôm, đôi khi uống cà phê, hoặc uống bia vào cuối tuần. Chi phí tuy có tăng nhưng đó là cách thức để tôi trả công cho bản thân mình khi khiến cho thêm ngoài giờ.
Dịp Tết âm lịch (2/2016), ngoài lương bốn tuần 13, tôi được thưởng thêm 15 triệu. Sau khi đã đóng tiền mua đất hàng bốn tuần, tậu tiến thưởng Tết cho mái ấm, đồ sử dụng cho mình, tôi còn dư khoảng gần 20 triệu. Tôi dự định dùng tiếp 5 triệu tiêu trong Tết và để dành 15 triệu để trang trải các chi phí nảy sinh sau Tết.
Rồi ý tưởnrg lại thay đổi. Trước khi quay về thị trấn, tôi đưa 10 triệu cho mẹ. Tôi chỉ còn 3, 4 triệu nhưng cảm giác lúc đó rất dễ chịu, tôi cảm thấy kiên cố hơn, trưởng thành hơn và tự tín hơn gần như.
Sau Tết, tôi vẫn tiếp tục làm cho thêm. Tới tháng năm/2016, tôi được tăng lương lên 18 triệu/bốn tuần. Đó cũng được xem như cột mốc để tôi chấm dứt công đoạn dây lưng buộc bụng.
Lương cộng doanh thu từ khiến cho thêm, nhàng nhàng mỗi bốn tuần tôi nhận trên 20 triệu. Sau khi trừ chi phí mua đất 12,5 triệu thì hàng 04 tuần tôi còn hơn 7 triệu. Khác lạ đến tháng 10 đến, số tiền tìm đất phải trả chỉ còn 6,7 triệu/tháng, tôi sẽ có dư phổ biến hơn.
Giờ đây, khi soạn bài này, tôi đã chấm dứt một năm trước tiên thi hành chiến lược sắm đất trả góp. Nhìn lại chặng đường khó khăn đã qua, tôi mới thấy quý trọng những đồng bạc bản thân làm cho ra như thế nào.
Công đoạn gian nan tài chính đã không còn nữa nhưng "bài học sống với 10% lương" này sẽ luôn trong tâm khảm và nhắc nhở tôi biết cách sử dụng đồng bạc có lí hơn. Hiện tại chi tiêu mỗi 04 tuần của tôi cũng chỉ 4 - 5 triệu mà thôi.
Hoàn thành câu chuyện, tôi cũng có vài lời san sẻ với quần chúng:
- Hãy đặt ra những chỉ tiêu cao hơn những gì bạn nghĩ. Chính phiên bản thân bạn sẽ tậu mọi cách để vượt qua nó.
- Giảm chi tiêu là có lí nhưng đi kèm với nó là tăng thu nhập. Có bạn nào đó đã từng nói: "Dành dụm là hữu hạn, kiếm tiền là vô hạn".
Hy vọng thời gian sắp đến, tôi có thể chia sẻ với đại chúng bài viết: "Tôi đã có một mảnh đất và một căn nhà trong nhị năm như thế nào" hoặc "Tôi đã sống không cần nhờ lương như thế nào". Bởi tôi đang có kế hoạch vay tiền nhà băng mua thêm một căn nhà hoặc dùng tiền dư hàng bốn tuần để đầu cơ vào một ngành nghề nào đó (quỹ đầu tư, chứng khoán ..).
Nam
San sẻ trải nghiệm chi phí của bạn tại đây.
Có thể bạn quan tâm: bơm hồ bơi
Đăng nhận xét